"Thật vậy, TA (Allah) đã tạo ra con người từ một giọt tinh dịch, để TA có thể thử thách y; và TA đã làm cho y nghe và thấy." (Kinh Quran 76:2, Surah Al-Insan)

Câu kinh mạnh mẽ này mời gọi chúng ta dừng lại và suy ngẫm về sự vĩ đại của công trình tạo hóa và vô số ân huệ mà Allah đã ban tặng.


 Con người – hiện đang sở hữu trí tuệ, thị giác và thính giác – đã từng chỉ là một giọt nước nhỏ bé, một khởi đầu khiêm nhường và đơn sơ.


Từ sự đơn giản ấy đã xuất hiện một thực thể vô cùng phức tạp, có nhận thức, cảm xúc và khả năng. 


Làm sao từ một giọt nhỏ bé như vậy lại có thể hình thành nên các hệ thống tinh vi, cảm xúc sâu sắc và các giác quan tuyệt vời?


Các giác quan – khả năng nghe, nhìn, hiểu, cảm nhận – không đơn thuần là chức năng sinh học. Chúng là những dấu hiệu (ayah) của Đấng Tạo Hóa, Đấng đã tạo ra mọi chi tiết với sự khôn ngoan vượt ngoài hiểu biết của con người.


Câu kinh này là một lời mời gọi để chúng ta suy ngẫm về thiết kế thiêng liêng đằng sau sự tồn tại của mình. Từ bản thiết kế trong DNA của chúng ta cho đến món quà là các giác